Đêm
năm nghe sóng biển gọi thầm
Bao
kỷ niệm hiện về trong nỗi nhớ
Hoàng
hôn tắt vương vấn nhiều duyên nợ
Kiếp
trầm luân đày đọa một kiếp người
Đất Bắc giờ này hoa lá xanh tươi
Rét đậm – ngọt đan xen nồng xuân ấm
Chiều dần tàn chợt vọng vang tiếng sấm
Sấm của trời đan quyện sấm lòng ta
Nỗi
nhớ đầy vơi, khắc khoải, vỡ oà
Nghe
trong ta tiếng lòng luôn đòng vọng
Cứ
tiếc nuối quãng đường xưa thơ mộng
Biết
giờ này ai còn nhớ phía tình ai?
Đất Nam bây giờ vàng rực cành mai
Đón hương xuân từ trời xa lan toả
Bước vô định cho lòng mình khuây khoả
Mong trời xa luôn giữ mãi hương đời
Xa
nhau lâu rồi, nhớ quá người ơi
Nhớ
vườn cây, con đường xưa, ngõ cũ
Kiếp
trầm luân chẳng bao giờ thiếu – đủ
Đành
lòng thôi, số phận đã an bài./.
Vũng
Tàu, 22/1/2013
Đọc xong " BUỒN " bây giờ lại " NHỚ " nghe mà não nề quá Trẫm ơi !
Trả lờiXóaÀ < Trẫm sang BLOG của Khanh , ở bài " Bài giảng cuộc đời " Xem lời comment của : Nguyễn Phong Vân bên dưới hướng dẫn cách đê không phải gõ chuỗi mã nhé ! Đơn giản mà !
Chúc Trẫm thành công !
Blog của Khanh ở đâu mà chẳn thấy bài mô cả là răng. NHỚ quá nên mới não nề mà he he..
XóaAnh cứ nhấp vào Tên của Bảo Ngọc thì sang Blog của em đó mà . Như Blog cũ thôi , nếu sang trang tổng quan , thì anh Clic vào tên Blog của Bảo Ngọc ! Hihi ..Dễ mà !
Trả lờiXóaMec ghé thăm anh nè! Chúc anh và gia đình đón năm mới an lành nhé!
Trả lờiXóaCảm ơn em nhiều nhé, chúc em luôn khoẻ và an lành.
XóaMN tìm gặp anh nhờ qua thăm Ngọc Mai . Nhà anh rất đẹp và trang nhã . Chúc anh những ngày cuối năm thật vui và hạnh phúc nha . Thân mến.
Trả lờiXóaCảm ơn em nhiều nhé, chúc em khoẻ và luôn vui vẻ.
Xóacó lẻ tôi không có người thân ở miền bắc hoặc chí ít là như thế, nhưng đọc bài thơ NHỚ của tác giả Dien Tran người tôi thay đổi trạng thái tâm lí đột ngột, ban đầu đi từ sự nhẹ nhàng của tiếng sóng biển thì thậm vang vọng, trổi dậy trong lòng người bao kỉ niệm khó quên ...
Trả lờiXóacó lẻ đời người là một kiếp trầm luân chăng, sự vần vũ xoay tròn của tạo hóa đã đẩy đưa con người nhích lại gần nhau nhưng có khi lại đêm đến cho nhau những phiền lụy chăng, cho nên tôi cảm thấy lòng như đồng vọng tiếng sấm đêm chênh chao ngập ngọa,đến khổ thơ thứ 3 thì nỗi nhớ vỡ òa những hình ảnh hoa lá xanh tươi, cái lạnh chớm xuân se sắc lướt qua trên má hồng mắt thẳm của ai đó một thời như hiển hiện quanh tôi cuối quảng đường thơ mộng ngày xưa ấy ...
có lẻ tôi không được cái may mắn thương ai nhớ ai ở đâu đó trên cõi đời nhàu nhục nầy nên bài thơ đã trở nên người bạn thân thiết chăng, nhưng câu thơ nầy , đọc lên nghe xao xuyến lắm " Xa nhau lâu rồi, nhớ quá người ơi
Nhớ vườn cây, con đường xưa, ngõ cũ"
xin cảm ơn tác giả đã cho BĐM một tâm trạng phấn chấn,khó tả trong một buổi chiều lang thang trên mạng nầy nhé!
Cảm ơn MỘC BÌNH ĐỊA nhiều nhé, mình đã buồn đọc lời bình của bạn lại càng buồn hơn, cảm ơn nhiều khi bạn đã cùng sẻ chia với mình những cảm xúc chân thành ấy, chúc bạn luôn khoẻ và cả nhà ta hạnh phúc.
XóaNhớ mãi người xưa , tình xưa thế à Trẫm ?
Trả lờiXóaVẫn Vậy thôi, biết làm sao được, Khanh khoẻ không? Rét lắm hả...
XóaEm đến chúc anh đón xuân vui vẻ. Đọc bào thơ của ạnh em lại nhớ câu: Thơ chỉ là tấm áo. Khỏe để đón tết anh nhé.
Trả lờiXóa* Anh KÍCH CHUỘT VÀO ---- THIẾT KẾ => CÀI ĐẶT (Có cái cờ lê) => BÀI ĐĂNG VÀ NHẬN XÉT => HIỂN THỊ XÁC MINH TỪ. CHỌN không
để khỏi phải xác minh không phải là rô bôt nữa
Thơ chỉ là tấm áo???. Còn anh, thơ là ruột gan của anh đấy, như con tằm nhả tơ vậy, cảm ơn em nhiều, chúc em vui vẻ.
Trả lờiXóaCuối năm trút hết muộn phiền
Trả lờiXóaCùng vui Xuân mới với nhiều ước mơ
Chúc anh đời đẹp như thơ
An khang ,hạnh phúc một đời hanh thông.
Cảm ơn MN nhiều nhé, chắc là vậy thôi, em khoẻ nhé.
XóaXa nhau lâu rồi, nhớ quá người ơi
Trả lờiXóaNhớ vườn cây, con đường xưa, ngõ cũ
Kiếp trầm luân chẳng bao giờ thiếu – đủ
Đành lòng thôi, số phận đã an bài./.
++++
Xa anh rồi nỗi nhớ cũng chia hai
Anh một nữa, còn em thì một nữa
Vẫn trong tim một tình yêu rực lửa
Sưởi tim em khi gió bấc ùa về.
....
Chúc gia đình anh năm mới an khang thịnh vượng nhé!
Cảm ơn em nhiều, như vậy là chúng mình tìm thấy nhau rồi, chúc em khoẻ và hạnh phúc nhé.
Xóa