MẸ
Lâu
lắm con chưa về thăm mẹ
Từ
độ Đông tàn đã bốn năm
Xa
mẹ lòng con luôn khắc khoải
Tắt
lửa tối đèn có ai thăm?
Trời đông thủa ấy không chăn ấm
Bó rạ vụ hè đắp thay chăn
Lót ổ - Nệm nằm mùa gió bấc
Mẹ nhìn con ngủ lệ sầu lăn
Thương
con không dễ ai bằng mẹ
Bốn
mùa trời đất vẫn giao thoa
Cho
con đời mẹ luôn tần tảo
Muôn
chặng gập ghềnh cố vượt qua
Củ sắn thay cơm ngày xong bữa
Hạt cơm ít ỏi để dành con
Lăn lội, lần tìm như cái Vạc
Cam phận đời mình chẳng nỉ non
Có
bận đông về trong giá buốt
Nàng
Bân rét đậm mẹ xuống đồng
Nắm
mạ tay run vì cóng lạnh
Ngã
nhào ướt sũng giữa đồng không
Có bận hè về không giọt nước
Giếng khơi nước cạn đáy nằm không
Hằng đêm ra bến sông gánh nước
Mẹ ngã gãy chân – Hoạ trời trồng
Có
bận cả nhà đành nhịn đói
Mẹ
về quá muộn bởi đường xa
Vào
rừng đốn củi ra chợ bán
Kiếm
gạo nuôi con – lợp lại nhà
Thương mẹ lòng con luôn ghi nhớ
Sinh thành, dưỡng dục – Phận trời ban
Lòng mẹ vì con Trời cũng xót
Cho con thành đạt dẫu cơ hàn
Mẹ
ơi! Con sẽ về bên mẹ
Từ
độ đông tàn đã mấy năm
Xa
mẹ lòng con luôn khắc khoải
Hè
này con cháu sẽ về thăm./.
trandien, VT, 10/6/2013