Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

MẸ

MẸ




Lâu lắm con chưa về thăm mẹ
Từ độ Đông tàn đã bốn năm
Xa mẹ lòng con luôn khắc khoải
Tắt lửa tối đèn có ai thăm?
          Trời đông thủa ấy không chăn ấm
          Bó rạ vụ hè đắp thay chăn
          Lót ổ - Nệm nằm mùa gió bấc
          Mẹ nhìn con ngủ lệ sầu lăn
Thương con không dễ ai bằng mẹ
Bốn mùa trời đất vẫn giao thoa
Cho con đời mẹ luôn tần tảo
Muôn chặng gập ghềnh cố vượt qua
          Củ sắn thay cơm ngày xong bữa
          Hạt cơm ít ỏi để dành con
          Lăn lội, lần tìm như cái Vạc
          Cam phận đời mình chẳng nỉ non
Có bận đông về trong giá buốt
Nàng Bân rét đậm mẹ xuống đồng
Nắm mạ tay run vì cóng lạnh
Ngã nhào ướt sũng giữa đồng không
          Có bận hè về không giọt nước
          Giếng khơi nước cạn đáy nằm không
          Hằng đêm ra bến sông gánh nước
          Mẹ ngã gãy chân – Hoạ trời trồng
Có bận cả nhà đành nhịn đói
Mẹ về quá muộn bởi đường xa
Vào rừng đốn củi ra chợ bán
Kiếm gạo nuôi con – lợp lại nhà
          Thương mẹ lòng con luôn ghi nhớ
          Sinh thành, dưỡng dục – Phận trời ban
          Lòng mẹ vì con Trời cũng xót
          Cho con thành đạt dẫu cơ hàn
Mẹ ơi! Con sẽ về bên mẹ
Từ độ đông tàn đã mấy năm
Xa mẹ lòng con luôn khắc khoải
Hè này con cháu sẽ về thăm./.

trandien, VT, 10/6/2013

         
          

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Đêm ngắn



Chiều muộn

Ngày tháng Năm chiều về hơi muộn
Mây hồng lơ lửng phía trời xa
Giờ thân đã hết trời chưa tối
Nghe tiếng cuốc kêu bỗng nhớ nhà

Chiều về hơi muộn, ngày dài quá
Bãi biển chiều nay thật lắm người
Gót hồng in dấu bờ cát mịn
Áo tắm khoe mình nụ tười tươi

Đêm chẳng đầy gang – chiều về muộn
Giấc mộng vu vơ chẳng đủ đầy
Thức khuya dậy sớm hồn chao đảo
Thêm nỗi nhớ nhà cứ ngất ngây

Tháng năm đêm ngắn, ngày dài quá
Thái cực âm – dương chẳng dung hoà
“Cuốn theo chiều gió” đành an phận
Số người trời định chớ kêu ca./.

trandien-Vũng tàu, tháng 6/2013


Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

Chiều mưa



Chiều mưa giăng trắng trời Nam
Mưa bay, mưa tạt, mưa làm ướt em
Đường về sao lắm người xem
Nụ cười ma quái làm em giật mình
Mưa ơi sao cứ vô tình
Rơi trên áo mỏng bực mình vì mưa
Giọt khoan, giọt nhặt, giọt thưa
Mưa ơi sao lại không chừa áo tôi
Gót hài cũng đã ướt rồi
Nghe hồn se lạnh bồi hồi tình xưa
Nhớ người ngày ấy trời mưa
Che chung nón lá vẫn thừa bờ vai
Nhường nhau mưa ướt cả hai
Nhìn anh mặt đỏ, hai tai nóng bừng
Thở nhanh giọng nói ngập ngừng
Xin trời làm phước cho đừng tạnh mưa
Ngõ quen, lối cũ, đường xưa
Lòng vòng, chầm chậm cho vừa lòng nhau
Kỷ niệm đọng mãi mai sau
Mưa ơi nỗi nhớ trong nhau vẫn còn
Trời vẫn mưa, dạ héo mòn
Chiều về lối cũ không còn có anh./.