Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

Nhớ


 
Đêm năm nghe sóng biển gọi thầm
Bao kỷ niệm hiện về trong nỗi nhớ
Hoàng hôn tắt vương vấn nhiều duyên nợ
Kiếp trầm luân đày đọa một kiếp người
          Đất Bắc giờ này hoa lá xanh tươi
          Rét đậm – ngọt đan xen nồng xuân ấm
          Chiều dần tàn chợt vọng vang tiếng sấm
          Sấm của trời đan quyện sấm lòng ta
Nỗi nhớ đầy vơi, khắc khoải, vỡ oà
Nghe trong ta tiếng lòng luôn đòng vọng
Cứ tiếc nuối quãng đường xưa thơ mộng
Biết giờ này ai còn nhớ phía tình ai?
          Đất Nam bây giờ vàng rực cành mai
          Đón hương xuân từ trời xa lan toả
          Bước vô định cho lòng mình khuây khoả
          Mong trời xa luôn giữ mãi hương đời
Xa nhau lâu rồi, nhớ quá người ơi
Nhớ vườn cây, con đường xưa, ngõ cũ
Kiếp trầm luân chẳng bao giờ thiếu – đủ
Đành lòng thôi, số phận đã an bài./.
 
Vũng Tàu, 22/1/2013
 

Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

BUỒN


Mây lửng lờ trôi buồn gió thổi
Hoa giận bướm hồng chẳng đến thăm
Hương thu hờn gió mơn man thế
Sao cứ vô tình mãi xa xăm
       Quãng ngắn - đường xưa sao dài thế
       Sương chiều thẫm áo lạnh bờ vai
       Bước chân vô định chiều thu vắng
       Lòng sầu luôn nhớ phía tình ai
Hoa chẳng vô tình chờ ong tới
Nhụy hương thơm ngát tự ngàn xưa
Tình em vương mãi chiều thương nhớ
Vẫn ngát hương trời dẫu nắng mưa...
      Xa Người mong mỏi ngày gặp lại
      Dẫu bụi thời gian phủ thời gian
      Nhưng gặp ta sợ người hờ hững
      Vẫn biết đời mình lắm gian nan
Thôi thế là thôi thế Người ơi
Biết đến bao giờ mình hội ngộ
Hoàng hôn tắt ráng chiều loang lổ
Lỡ bước rồi dừng lại được đâu./.