Ta
nhìn hoa lòng bỗng thấy nao nao
Sao
số phận chẳng cho ta gặp trước
Đến
bây giờ chỉ còn là ao ước
Đài,
nhuỵ thơm muôn thuở cứ thơm hoài
Nỗi buồn đầy vơi những tháng năm dài
Có chiều xuân ngắm hoa ta chợt nhớ
Nghĩ về hoa, mình còn nhiều duyên nợ
Nợ với đời ta vương nợ vì hoa
Hoa
ơi hoa! Sao kiều diễm thướt tha
Cánh
nở, nhuỵ thơm lan trong chiều vắng
Ta
ngắm hoa với nỗi lòng thầm lặng
Nghe
hồn mình thổn thức bởi hương hoa
Hết hè sang thu, đông tới, xuân qua
Ta yêu hoa nhưng chưa lần cầm, nắm
Cứ khao khát như con thuyền sắp đắm
Sợ phong ba làm rụng những cánh hồng
Ơi
bông hoa đồng nội thơm nồng
Cứ
lan toả trong chiều xuân nồng ấm
Sương
chiều buông vườn xuân thẫm đẫm
Vướng
nợ trần ta đành luỵ bởi hoa./.
Tháng giêng, Quý Tỵ